Một bài phỏng vấn Roman Weidenfeller của schwartzgelb.de
Roman cùng với chức vô địch DFB (Ảnh: ZDF) |
schwatzgelb.de:
“Khi mà anh đến, BVB đã ở top trên. Chức vô địch đã đạt được, các tiến trình tiếp theo của việc mở rộng sân vận động cũng được hoàn tất. Điều gì đã làm anh ấn tượng từ BVB và môi trường xung quanh anh trong cuộc chuyển nhượng này?”
Roman Weidenfeller (RW):
“Borussia Dortmund là một câu lạc bộ vĩ đại, đấy là ấn tượng của tôi. Văn hóa của các cổ động viên, sân vận động, đó là những lý do tại sao tôi lại quyết định chuyển đến Dortmund. Tuy có thể dễ dàng nhìn thấy rằng có lẽ tôi chỉ là thủ môn số 2 sau Jens Lehmann, nhưng ở trong bối cảnh đó thì nó lại là điều để tôi đấu tranh nỗ lực.”
schwatzgelb.de:
“Anh đã nghĩ gì về giai đoạn ở thời điểm đó? Anh có đánh giá đó là một bước chuyển tiếp sai lầm hay là không biết rõ rằng chuyến phiêu lưu này nó sẽ đi đến đâu?”
RW:
“Với tôi thì hồi đó khó mà có thể đánh giá được, vì tôi còn chưa biết rõ CLB. Đội đã từng thi đấu rất tốt và có kinh nghiệm. Tuy nhiên có quá nhiều cầu thủ quan trọng bị chấn thương. Vì thế chúng tôi không thể đạt được kết quả tốt và trong trận đấu cuối cùng của mùa giải gặp Cottbus là minh chứng cho những kết quả không tốt đó.”
schwatzgelb.de:
“Sau đó các cầu thủ, chính xác là anh, đã tiếp nhận sự phát triển tiếp theo của đội tới năm 2005 như thế nào? Mọi thứ dường như xuống dốc một cách chậm rãi. Cuối năm 2003 các phương tiện truyền thông đưa tin về sự mắc nợ của CLB. Người ta có dự đoán gì về điều này không?”
RW:
“Sau trận Cottbus người ta đã nhận ra sự bất ổn của CLB. Nhưng điều đầu tiên đón nhận vẫn là kì nghỉ hè dành cho tất cả cầu thủ. Sau khi chúng tôi trở về ngay tức khắc chúng tôi đã được thông báo tại trung tâm huấn luyện, rằng đã có nhiều thứ thay đổi và nó tác động đến cả kinh tế. Với khoảng thời gian đó mọi thứ ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Đã có nhiều biện pháp thắt lưng buộc bụng để có thể giữ cho CLB được tiếp tục sống sót.”
Vào ngày 14 tháng 3 năm 2005, một cuộc họp với các nhà lãnh đạo cấp cao Molsiris-Stadionfonds đã được mở ra ở Düsseldorf và một bản kế hoạch về sự cải tổ đã được thông qua. Trở lại một tháng trước đó, vào ngày 17 tháng 2 năm 2005, CLB đã đưa ra thông cáo rằng sự từ chối cho một kế hoạch cải tổ đồng nghĩa với sự vỡ nợ. Hai ngày sau đó đội đến làm khách trên sân của Bayern München. Khán đài phía nam của Hùm Xám đã chào đón các vị khách bằng tiếng hát “Tụi mày sẽ không bao giờ sống được đến 100 tuổi đâu!”.
schwatzgelb.de:
“Các anh đã trải nghiệm như thế nào về sự tồn tại của Borussia Dortmund qua cuộc họp Molsiris? Các anh đã đón nhận nó như thế nào?”
RW:
“Tất nhiên lúc đó chúng tôi đều có những suy nghĩ riêng. Ở trên sân chúng tôi cũng đã thua 0-5 khi đối đầu với München. Chúng tôi không thể biết, liệu ngày tiếp theo chúng tôi còn được chơi cho Borussia Dortmund không nữa. Và tôi với tư cách là một người còn tương đối mới với CLB, cũng không thể đánh giá chính xác mọi thứ sẽ trôi đi đâu về đâu. Tôi đã đến Dortmund, để được chơi bóng với sự thành công, tôi muốn bản thân mình tiếp tục phát triển và được chơi ở Champions League. Và sau đó một vết cắt đã đến trong những suy nghĩ trước đó của tôi.”
“Kì World Cup 2006 thật sự là một bước tiến của bóng đá Đức”
schwatzgelb.de:
“Sau sự thành công của cuộc họp Molsiris mọi thứ dường như đổ dồn về World Cup 2006, ở đó chúng ta có thể thấy được sự thay đổi mạnh mẽ của bóng đá Đức: Văn hóa của CĐV (Fankultur) đã dần dần được biến đổi, nhưng đặc biệt hơn đó là tất cả những điều kiện trên sân đều được thay đổi. Đó là sự thay đổi từ bên ngoài những sân vận động nhỏ và cũ không có mái che và từ bên trong những khán đài mới hoặc được xây dựng lại với công nghệ cao. Mọi thứ xung quanh trở nên chuyên nghiệp hơn và giải đấu tăng thêm tính thương mại. Các cầu thủ như anh đã được tận hưởng điều đó như thế nào?”
RW:
“Với World Cup 2006, đó là những bước đi đúng đắn dành cho nước Đức. Không thành vấn đề, cái gì đã được viết cho đến ngày nay về những điều đã qua và ai đã gây ra lỗi lầm, nhưng kì World Cup đó là một câu chuyện lịch sử vĩ đại cho toàn nước Đức. Đó là kì World Cup tuyệt vời. Chúng tôi đã thực hiện rất nhiều đoạn quảng cáo cho Đức, chúng tôi sẽ đem đến toàn thế giới với những bức ảnh tuyệt vời với tư cách là những người Đức và chào đón tất cả mọi người một cách cởi mở nhất. Thêm vào đó chúng tôi đã có may mắn với thời tiết và có thể cùng nhau ăn mừng ở ngay trên những con đường. Đó thật sự là một giải đấu tuyệt vời, kể cả khi chúng tôi đã phải dừng bước tại bán kết khi để thua trước Ý. Từ những lý do trên thì theo tôi, đó thật sự là bước đi chính xác của bóng đá Đức nói chung và từng CLB của Đức nói riêng. Các sân vận động được cải tạo lại một lần nữa và nhờ vào những kiến trúc độc đáo hơn tất nhiên đã khiến cho những cầu thủ như chúng tôi cảm thấy thoải mái hơn.”
schwatzgelb.de:
“Khoảng cách giữa các cầu thủ và người hâm mộ cũng ngày càng thay đổi đúng không, các cầu thủ không còn quá xa lạ so với những người hâm mộ nữa?”
RW:
“À phải rồi, tại Dortmund họ đã không dời các hàng rào đi. Sân vận động Westfalenstadion hồi đó, chính xác là sân vận động của chúng tôi bây giờ luôn là một trong những sân vận động, nơi mà các cổ động viên với các cầu thủ rất rất gần nhau. Ở đó với tư cách là một cổ động viên người ta sẽ có một kết nối thân mật với đội và ngược lại đội đương nhiên sẽ gần gũi hơn với các cổ động viên.”
schwatzgelb.de:
“Chúng tôi không để ý nhiều lắm về khoảng không gian trên các khán đài cũng như sân, mà chỉ quan tâm đến mối liên hệ giữa các cầu thủ và của các cổ động viên. Các cầu thủ ngày nay có xu hướng dễ được săn đón như một ngôi sao và nhanh chóng trở thành một ngôi sao thực thụ. Liệu những điều đó có làm cho mối liên hệ tới các cổ động viên bị trở nên xấu đi không, khi mà các cổ động viên ngày càng trở nên thái quá hơn?”
RW:
“Hoàn toàn không. Chúng tôi luôn quan tâm tới cách ứng xử rất cởi mở. Tất nhiên trên sân tập sẽ có nhiều sự ngăn cách hơn. Người ta phải suy nghĩ rằng Borussia Dortmund có rất nhiều người hâm mộ, không chỉ ở Dortmund, mà còn cả các nước lân cận như Áo, Thụy Sĩ và một số nước ở toàn thế giới. Vì vậy khá rõ, rằng rất nhiều người muốn xem chúng tôi trong lúc luyện tập. Mặt khác toàn đội muốn được luyện tập trong im lặng và có thể tập trung hoàn toàn cho các mục tiêu quan trọng - và đó là sự thành công về mặt thể thao. Vì khi không thể đưa ra được sự thành công về mặt thể thao, thì chúng tôi cũng sẽ không thể có những bữa tiệc bóng đá, không có Champions League và CLB sẽ không có nhiều khả năng mua sắm cầu thủ để tiếp tục thành công tại Dortmund.”
schwatzgelb.de:
“Khi mà anh so sánh khoảng thời gian hiện tại với khoảng thời gian mới bắt đầu tại Dortmund, thì liệu mối liên hệ giữa các CĐV và các cầu thủ có thay đổi chút nào không?”
RW:
“Tôi tin rằng người ta sẽ có được ở Dortmund những điều tuyệt vời khi được cùng nhau lớn lên tại đây. Mặc dù có một vài tách biệt bắt buộc trong bóng đá chuyên nghiệp nhưng tôi vẫn cảm nhận được rõ ràng rằng Dortmund là một trong ít những CLB có một mối quan hệ thân thiết với các CĐV, đến nỗi cả hai bên có thể trò chuyện với nhau. Sẽ có những câu chuyện chắc chắn được nói và mọi người đều có thể tự do đưa ra ý kiến của mình.”
schwatzgelb.de:
“Và những sự khác biệt nào mà anh thấy ở BVB của ngày nay và từ thời điểm 2002?”
RW:
“Điều đó khó có thể so sánh. Chúng tôi đã có vô số thành công trong những năm trước và đã được hoan nghênh trên toàn thế giới cũng như tạo được thương hiệu cho riêng mình. Nhờ vào đó chúng tôi đã có nhiều NHM hơn. Mặt khác chúng tôi cũng đảm bảo được về nguồn tài chính dồi dào ở thời điểm hiện tại.”
“Được luyện tập tại Rabenloh với tầm nhìn ra sân vận động luôn là điều tuyệt vời nhất”
schwatzgelb.de:
“Anh có ước được quay trở lại thời điểm trước đó không?”
RW:
“Với tôi luyện tập tại Rabenloh luôn là điều đẹp đẽ, vì bạn luôn có thể nhìn thấy sân vận động. Hiển nhiên là sẽ có một chút khác biệt, khi ngày nay bạn chỉ thấy được trong các nơi ở. Mặt khác dường như ở đây tuy không thường xuyên có nắng, nhưng một khi trời trở nên đẹp đẽ thì Brackel là một nơi vô cùng thơ mộng và người ta có thể luyện tập trong sự thanh bình. Đơn giản bạn không thể có tất cả, điều đó trở nên khó khăn hơn khi có thể nhìn 10 cái sân tập ở giữa trung tâm thành phố và trên sân vận động. Người ta sẽ phải đắn đo xem điều gì là tốt nhất. CLB đã thật sự phát triển. Các hướng đi về mặt thể thao và việc đào tạo các cầu thủ trẻ cũng trở nên chuyên nghiệp hơn. Từ đó nhiều chỗ tập tốt hơn sẽ được cần đến, do đó chúng tôi rất tiếc khi phải rời khỏi Rabenloh.”
“Bundesliga thuộc về thứ bảy. Tôi không có nghĩ nhiều về việc các trận đấu sẽ được tổ chức vào thứ hai”
schwatzgelb.de:
“Từ mùa giải 2017/2018 sẽ có những trận đấu diễn ra vào thứ hai. Và thời điểm hiện tại Borussia luôn cố gắng kết nối với các CĐV tại Châu Á. Với những sự thay đổi này thì anh đánh giá như thế nào về hướng đi phát triển của bóng đá chuyên nghiệp?”
RW:
“Tôi không có nghĩ nhiều về việc Bundesliga sẽ chơi trong các ngày thứ hai, Bundesliga là thuộc về thứ bảy. Về phía tôi thì tôi thích những trận đấu diễn ra vào các ngày thứ sáu hoặc thỉnh thoảng sau các trận tại đấu trường Châu Âu là các trận vào chủ nhật. Tuy vậy đó lại là một sự lựa chọn hoàn toàn khác. Theo tôi thì hướng đi tới Châu Á và Châu Mỹ là vô cùng quan trọng, để có thể đem đến thương hiệu và tiếp tục chiếm trọn các CĐV tại nơi đây. Điều đó khiến chúng tôi tạo ra các khả năng để tiến sát hơn về mặt kinh tế với các đội từ Anh. Manchester United thật sự là một tấm gương. Họ là đội bóng tuy một vài năm trở lại đây không có thành công về mặt thể thao cho lắm nhưng dẫu vậy lại có một vị trí đáng nể trên đấu trường quốc tế.”
schwatzgelb.de:
“Vào tháng một BVB đã có chuyến du đấu tại Dubai và chuyến đi này đã nhận được nhiều sự chỉ trích trong cộng đồng Fan. Chúng tôi cũng có một vài bài nói về vấn đề này. Có phải sự chỉ trích này trở thành chủ đề bàn tán giữa các cầu thủ không?”
RW:
“Vâng đúng rồi, vì bạn biết rằng sẽ rất khó cho những CĐV trung thành, những người sẵn sàng bay đến Dubai. Nhưng chúng tôi cũng phải làm vài điều gì đó cho tương lai. Đó sẽ không phải là dấu hiệu chính xác cho tương lai khi chúng tôi nói rằng chúng tôi sẽ ở lại trong các khu vực xung quanh và chỉ có đến Kirchberg để đấu tập, nơi mà tất cả đều có thể đi bằng ô tô đến đó. Chúng tôi cần tiếp tục phát triển, chứ không phải trong 5 hay 10 năm nữa vẫn chỉ luẩn quẩn ở một chỗ như trước đó.”
schwatzgelb.de:
“Sự phản đối dữ dội trên các khán đài gần đây được các cầu thủ như anh đón nhận như thế nào? Ví dụ lần gần đây nhất là sự phản đối với những tấm banner chống lại lịch thi đấu vào các ngày thứ hai?”
RW:
“Tôi đã nhìn vài tấm banner, tôi không hề có câu hỏi nào, nhưng tôi cũng không có bận tâm lắm (cười mỉm). Khi mà bạn đứng ở trên sân, mọi thứ hoàn toàn khác, ở đó bạn không được phép mất tập trung.”
schwatzgelb.de:
“Anh đã nghĩ gì về mùa thu năm 2013 trong trận Derby khi anh đã cố gắng thuyết phục các CĐV và ném những quả pháo sáng về phía anh đi?”
RW:
“Tôi không hề cảm thấy sợ hãi. Chúng tôi đã nói chuyện với các CĐV trước sân, vì vậy tôi đã bị bối rối, tại sao lại có quá nhiều quá pháo sáng được đốt như vậy. Hồi đó chúng tôi cũng đã thống nhất, rằng các CĐV nên lo dành những quang cảnh tuyệt vời trên khán đài, chúng tôi sẽ kết thúc phần việc còn lại ở trên sân. Đó quả là một điều đi quá xa của các CĐV của chúng tôi. Mỗi cầu thủ đều hân hoan với mỗi trận Derby, mỗi người đều muốn chiến thắng. Thành thực mà nói, lúc đó cũng là giai đoạn quan trọng của mùa giải và với những chiến thắng tại thời điểm đó nó còn quan trọng hơn. Khi bạn có 6 điểm tuyệt đối trong các trận Derby, thì dĩ nhiên đó sẽ là điểm cộng cho bạn. Nhưng ngoại trừ bạo lực ra thì pháo sáng không mang lại lợi lộc gì cả, nó chỉ kéo theo những án phạt và những lời nhắc nhở cho CLB và NHM - và điều đó chẳng có ích gì cho tất cả chúng ta.”
Dựa vào những kết quả tuyệt vời tại CLB - cụ thể là Borussia Dortmund vào đến trận chung kết Champions League mùa giải 2012/2013 thì Roman Weidenfeller cuối cùng cũng được triệu tập vào đội tuyển quốc gia vào tháng 11 năm 2013 sau một thời gian dài không được để ý tới. Vào ngày 19 tháng 11 năm 2013 thủ thành này đã giữ sạch lưới trong chiến thắng 1-0 trước Anh. Sau đó anh tiếp tục được triệu tập cho vòng chung kết World Cup.
schwatzgelb.de:
“Cuối cùng là một vài hình ảnh về đội tuyển quốc gia. Anh nhìn nhận như thế nào về sự điểu chỉnh xoay quanh “Die Mannschaft”, về sự thương mại hóa Fanclub của đội tuyển quốc gia?”
RW:
“Tôi cảm thấy việc thương mại hóa là rất tốt, vì khẩu hiệu “Die Mannschaft” đã thực sự đúng với cái tên của nó, điều đã thực hiện được ở Brazil 2014. Bạn trở thành 1 tập thể, 1 đội, mọi người trở nên đồng nhất để giành cúp và không chỉ có 11 người ở trên sân thi đấu. Điều mà tôi được trải nghiệm tại Brazil, đó là có rất nhiều người tới ủng hộ chúng tôi và tạo ra những sắc thái tuyệt vời, điều đó là vô cùng vĩ đại với tôi. Bạn sẽ phải nỗ lực, sau đó bạn sẽ được đền đáp. Cảnh tượng ở Brazil thật sự phi thường.”
- Lược dịch -
Wind - BVBVietNam
Bình luận nếu bài viết hay: