Christian Pulisic thừa biết kỳ vọng đặt ra cho cậu là rất lớn, nhưng ở tuổi 17, đây là những gì cậu nói với FourFourTwo: “Tôi chỉ là một cậu nhóc bình thường.”
Christian Pulisic đã thăng tiến rất nhanh qua các đội trẻ ở Borussia Dortmund trước khi lên đội 1 và đóng góp vào đó 2 bàn thắng trong 9 lần ra sân ở Bundesliga, thật khó tin là cậu nhóc chỉ mới 17 tuổi.
Với những tiến bộ vượt bậc của mình - cậu bé 17 tuổi tới từ Hershey, bang Pennsylvania, một fan của Justin Bieber và mê PlayStation – chính là tài năng trẻ hứa hẹn nhất của đội tuyển Mỹ ở Copa America Centenario vào tháng 6 tới.
Pulisic thừa nhận với FourFourTwo: “Điều đó đúng là thật khó tin. Khởi đầu của tôi chỉ là một cậu bé mang theo giấc mơ ở trời Âu. Tôi đã ở một đội bóng lớn, khởi đầu ở các cấp độ đội trẻ, để rồi được lên đội 1 và thậm chí còn đóng góp cả bàn thắng, đó là điều tôi thậm chí còn chưa hề trông đợi, nhưng tôi cho rằng nỗ lực mình đã bỏ ra không uổng phí.”
Những cơn sốt đã dấy lên ở Đức, nhưng mọi chuyện thực sự còn rùm beng hơn ở Mỹ, nơi đang sôi sục rất nhiều kỳ vọng và phấn khích về Pulisic. Mặc dù chỉ mới khoác áo tuyển lần đầu tiên vào tháng 3, vị trí của Pulisic trên đội tuyển Mỹ được cho rằng không chỉ nằm trong tương lai, mà còn cả ở hiện tại – Copa America Centenario.
Những sức ép lớn như vậy trong quá khứ đã đánh sập không ít những mầm non của bóng đá Mỹ, nhưng Pulisic vẫn tỏ ra khá bình tĩnh.
Cậu nhóc nói với vẻ tự hào: “Tôi đã đọc tất cả những gì mọi người viết và hy vọng về tôi. Tôi chỉ cố gắng gạt nó qua một bên và trở thành cầu thủ tốt nhất có thể. Tôi vô cùng biết ơn vì cho tôi được mang phù hiệu của Mỹ trên ngực để ra sân thi đấu. Điều đó thật tuyệt vời.”
Khả năng bay cao của Pulisic ngay trên sân nhà mùa hè này là không thể phủ nhận, nhưng mục tiêu hiện tại của cậu chỉ là “được ra sân thi đấu càng nhiều phút càng tốt”. Đó là một mục tiêu khiêm tốn đối với một cầu thủ tuổi teen nhưng đang được đông đảo người hâm mộ kêu gọi cho được xuất phát khi gặp Colombia vào ngày 03 tháng 06.
Bất chấp nguồn gốc Croatia của mình, Pulisic chưa bao giờ nghi ngờ mình sẽ khoác áo Mỹ: “Tôi gửi lời cảm ơn chân thành đến Liên đoàn Bóng đá Croatia. Họ đã giúp tôi có được hộ chiếu Croatia để tôi có thể chơi bóng ở châu Âu. Họ muốn tôi, nhưng không đặt vấn đề đó quá nặng hay gây áp lực lên tôi. Họ rất tử tế. Đương nhiên tôi tôn trọng gốc gác của mình, nhưng tôi nghĩ họ hiểu rằng tôi đã sinh ra và lớn lên ở đâu, và không nghi ngờ gì nữa, đây là nơi tôi đã chọn.”
Ảnh: Rushsoccer |
Cũng như nhiều cậu trai trẻ khác ở Mỹ, Pulisic cũng tham gia những môn thể thao khác và thậm chí còn “đã từng tham gia bóng rổ chuyên nghiệp 1 năm” trước khi đeo đuổi tình yêu đích thực là bóng đá.
Cậu từng chơi cho PA Classics, chương trình đào tạo của Học viện Bóng đá Mỹ, nơi sản sinh ra nhiều cầu thủ cho giải MLS. Mặc dù đã từng có thời gian tập luyện ở Barcelona, Chelsea, Porto, PSV Eindhoven và Villarreal khi còn chơi cho PA Classics, nhưng cậu vẫn quyết định chơi bóng gần quê hương.
Pulisic nói rằng trong bóng đá thần tượng của cậu là Luis Figo và Wayne Rooney, đã lọt vào mắt xanh của các tuyển trạch viên trong nước, tham gia vào đội U-14 rồi U-17 – nơi Dortmund đã phát hiện ra cậu nhóc.
Lời đề nghị tới BVB là “không thể chối từ” bất chấp nhiều mời gọi khác tưởng như rất gần trước đó.
“Thực sự trước đó tôi cũng nhận được vài đề nghị, nhưng tôi đã nói chuyện với cha mẹ và những người tôi tin tưởng, chúng tôi quyết định rằng lúc đó chưa phải là thời điểm tốt nhất.”
Nhưng một năm sau, năm 2014, Pulisic biết rằng bây giờ hoặc không bao giờ: “Tôi nhận ra rằng phải chấp nhận hy sinh để biến giấc mơ thành sự thật, mặc dù có thể lúc đó tôi không thực sự muốn phải làm thế.”
Thời gian ở đội trẻ Mỹ đã giúp Pulisic rất nhiều, cũng như ở Dortmund. Không chỉ đơn giản là di chuyển giữa 2 lục địa, mà còn xây dựng một cuộc sống chuyên nghiệp, rời xa gia đình.
Cậu chia sẻ như thể đó là chuyện đương nhiên: “Lúc đầu thật sự rất bất ngờ và tôi phải ra sức tập trung hàng ngày. Phải tập trung thi đấu hoặc họ sẽ chỉ cho bạn biết bạn sai ở đâu. Dù là ở trong phòng gym hay ở bất cứ đâu, mọi thứ phải được hoàn thành đúng, bạn phải tập trung và sẵn sàng một cách chuyên nghiệp. Đó là một bước nhảy vọt, nhưng một khi đã nắm bắt được nó, thì cũng như thể bạn đang chơi một trò chơi mà bạn đã quen thuộc với nó.”
Công nghệ giúp thu ngắn khoảng cách giữa người với người, nhưng Pulisic cũng thừa nhận cậu nhớ đến mẹ mỗi ngày và đôi lúc điều đó cũng thật khó khăn. Sự dằn vặt đó thể hiện trong giọng nói của cậu, trước khi là một cầu thủ bóng đá thì cậu vẫn còn là 1 cậu bé 17 tuổi. Nhưng sự có mặt của cha cũng giúp cậu được phần nào.
Pulisic nói với vẻ hơi bực: “Cha lái xe đưa tôi đến sân tập. Tôi có bằng lái ở Mỹ, nhưng ở Đức bạn phải đủ 18 tuổi”. Trong khi các cầu thủ Dortmund khác có thể tự lái xe đến, cậu phải đợi đến tháng 9 mới được làm điều tương tự.
2 năm kể từ khi sang Đức, Pulisic đã nói được tiếng Đức khá sõi và đã có định hướng rõ ràng về mẫu cầu thủ mình sẽ trở thành trong tương lai: “Tôi luôn muốn là một cầu thủ nguy hiểm ngay từ phút đầu tiên bước vào sân. Tôi muốn hậu vệ đối phương phải dè chừng và đó là điều tôi học khi lớn lên. Tôi muốn là mẫu cầu thủ nguy hiểm như vậy. Khi tôi có bóng, tôi tự tin với những đường chuyền đầu tiên, tôi muốn các hậu vệ đội bạn phải chạy liên tục và cho họ thấy rằng ‘Trận này khó nhằn đây. Thằng này không dễ xơi đâu, nó sẽ cố vượt qua mình và ghi bàn vào lưới mình’. Tôi muốn tập trung vào điểm mạnh của mình và khiến cho các đối thủ phải dè chừng mình”.
Có lẽ không đội bóng nào ở Đức khai thác điểm mạnh này tốt hơn Dortmund, Pulisic nói đó là nhờ công của Henrikh Mkhitaryan và HLV Thomas Tuchel. Được cọ xát ở đội 1, quá trình phát triển của Pulisic càng thăng tiến.
Copa America Centenario sẽ là thuốc thử liều cao cho thực lực của cậu bé này trên đấu trường quốc tế. Không khó để nói về những kỳ vọng vào Copa và giấc mơ về 1 cậu bé 2 năm sau sẽ 19 tuổi và lĩnh xướng đội tuyển Mỹ ở World Cup 2018, nhưng cũng dễ quên là cậu chỉ là một cậu bé bình thường.
Nhưng rõ ràng, cậu không còn là một cầu thủ bình thường.
(Nguồn: FourFourTwo)
Kuro - BVBVietnam
Bình luận nếu bài viết hay: